Bài này chạm quá chị Há Nà ơi. Em cảm thấy rất xúc động và đồng cảm sau khi đọc. Cảm ơn chị vì viết nó cũng như chia sẻ câu chuyện của cá nhân mình. Em rất sợ viết những bài quá cảm xúc vì em sợ bị đánh giá, sợ không ai thấy đồng cảm, sợ mng thấy mình đang chia sẻ vấn đề của nhà mình lên mxh. Nhưng đọc xong post này thì em có động lực để public nó rồi chị ạ...
Tình cờ viết xong bài này, cũng có chút liên quan
https://www.facebook.com/photo/?fbid=2501495730061649&set=a.250278771850034
Bài này chạm quá chị Há Nà ơi. Em cảm thấy rất xúc động và đồng cảm sau khi đọc. Cảm ơn chị vì viết nó cũng như chia sẻ câu chuyện của cá nhân mình. Em rất sợ viết những bài quá cảm xúc vì em sợ bị đánh giá, sợ không ai thấy đồng cảm, sợ mng thấy mình đang chia sẻ vấn đề của nhà mình lên mxh. Nhưng đọc xong post này thì em có động lực để public nó rồi chị ạ...
Chị vui vì bát viết của chị cho em động lực. Cám ơn em vì chiếc comment khiến chị mỉm cười